Vậy là còn bao lâu nữa đâu....
Là sẽ xa mãi cái thời học sinh!
thoắt cái đó thôi, phượng trải lên sân trường tấm thảm đỏ thắm!
Hoa phượng nở....nhuộm cả góc trường!....đẹp....! nhìn đã
mắt!.....nhưng rồi...là bao tâm trạng đan xen....có cảm giác ngộp ngộp nơi lồng
ngực, chút buồn bã, nuối tiếc, vấn vương 1 thời học sinh sắp qua....!
Là tất cả những gì ngây thơ dại khờ, hồn
nhiên đầy màu trắng tinh khôi của chiếc áo học trò...sắp qua đi! mãi mãi! Chẳng
bao h quay trở lại!
Gió nhẹ thổi!
gió lay lay những cành phượng hồng! gió mơn man đôi bờ má! Vuốt ve tâm
hồn!.....nhắm mắt lại!....bao kỉ niệm ùa về!....ôi sao mà yêu đến thế!
"Ngồi lại đây nhớ kỷ niệm xưa
Bạn bè thân yêu ôi còn đâu
Thời học sinh đã lãng du vào trong khói mây
Ngày hôm qua còn vui bên nhau
Ngày hôm nay đã mãi xa nhau
Ước chi thời gian sẽ mãi ngừng trôi....."
những kỉ niệm về....a2!
quá nhiều, quá nhiều kỉ niệm,....vui có, buồn có, hiểu lầm,
giận hờn có!....
Những tập thể lớp đã học qua, đều rất yêu, rất quý, nhưng
riêng đối với tập thể a2 thì ko bik dùng từ j để diễn tả!
"Nhớ ai vấn vương giọt buồn rơi rơi con tim ai xao xuyến tâm
hồn
Nhớ ai xót xa vì trong tôi luôn mang kỷ niệm của ngày hôm qua"
Từ ngày đầu bước vào a2, ko hoà đồng vs lớp, có người nói là
“ con ko bik cười”....nhưng 1 thời gian, tập thể này, giúp tôi mở lòng hơn,
dù rất mệt mỏi chuyện ở nhà, nhưng mỗi lần tới lớp, những
mem của lớp lại làm vơi đi rất nhiều, vui vẻ hơn, bớt nghĩ suy hơn! Bất kể học
sinh nào bước chân vào lớp a2 đều nhận đc sự thân thiện, hoà đồng, hài hước.
nhớ lắm những trận bóng đá, những buổi đi chơi xa, hội trại,
ẩm thực, góc lớp toàn những quái nhân....nhí nhố, nghịch ngợm, toàn tinh thần
phản động, bất cần,lắm trò.....nhưng đầy ắp tình người....luôn quan tâm, lo
lắng cho nhau. Nhất là.....đồng tâm đồng lòng trong những h kiểm tra.....với
những chiêu thức nhắc bài, quay cóp,....phải gọi là vô đối!
nhớ lắm những buồi tập văn nghệ, cười đau cả ruột vì đủ trò
của tụi bạn! nhớ những lần máy bay giấy lượn qua lượn lại trên trần nhà trong
tiết học,....máy bay giấy còn nhẹ nhàng chán,,....có khi “ tên bay đạn lạc” như
chiến trường....gấp giấy, bắn dây thun, liệng vỏ bút, ném phấn, lia tẩy
v.v..v.....đủ thứ, cứ cầm trên tay, cái j phang đc là phi!.....ấy thế mà giáo
viên quay xuống, đứa nào đứa đó nai kinh.....a2 có cái trò nc ko mở miệng,
giáo viên có quay xuống, ko thấy ai mở miệng, nhưng cứ nghe tiếng xì xầm nhỏ
to! Nhớ những bức ảnh “ hồn nhiên” ko thể tả, đc dựng lên thành những mẩu
truyện mà chỉ có đầu óc a2 mới suy diễn ra! nhớ mãi những cái nick name quái đản
mà mỗi lần cổ vũ đá banh, đc xướng vang! Nhớ những lần viết cho nhau....tờ giấy
phép giả! Đứa này làm phụ huynh đứa kia, có khi là 1 đứa, vừa làm mẹ đứa này,
vừa làm bố đứa kia! Ngông cuồng ! ..... biết bao nhiêu kỉ niệm,
muốn viết ra đây hết mà ko bik diễn tả thế nào cho đủ! Quái thật!.......ôi chao
là yêu cái lớp toàn quái nhân, nghịch ác chiến, đa phần thầy cô đều ko ưa
! lớp ko sướt mướt, chơi vs nhau rất vô tư, ko câu nệ, đề phòng j nhau, sống
rất thật, đúng vs lứa tuổi học trò....nhất quỷ nhì ma!......3 năm học còn lại
đc mấy tiếng đồng hồ nữa đâu! Bj h thực sự hối tiếc rằng năm lớp 10 đã ko hoà
đồng vs lớp! đã bỏ lãng biết bao niềm vui, chuyện hài hước v.v..v.....!
"Tuổi thơ trong sáng với những ánh mắt ngây thơ buồn vui
tháng năm học trò
Để cho bao con tim chúng ta mơ ngày tháng qua"
mùa phượng nở, mùa ve kêu, mùa thi,......mùa của chia
ly,.....mùa chia ly này ko như những mùa chia ly trc,.....là mãi mãi chia xa
thời học sinh, mãi mãi chia xa tập thể a2,....ko còn nghỉ 3 tháng hè rồi lại
đón tiếp năm học mới cùng nhau!.....xa mãi rồi! a2 ơi!
"Tuổi thơ lưu luyến với những tiếng nói ấm áp thiết tha
Thầy cô ơi bạn bè ơi... Tình yêu mãi trong chúng ta sẽ không rời xa."
a2 ơi, nhớ mãi
từng khuôn mặt! chia xa tất cả, mỗi thành viên mang 1 mảnh ghép kí ức,....hẹn 1
ngày họp lớp, mỗi người mang 1 mảnh ghép về, ta ghép lại thành 1 miền nỗi nhớ,
1 miền kí ức, ghép lại 1 tập thể a2 vô đối, pro có 1 ko 2....
"Mỗi
năm đến hè lòng man mác buồn, chín mươi ngày qua chứa chan tình thương. Màu hoa
phượng thắm như máu con tim, mỗi lần hè sang kỉ niệm, người xưa biết đâu mà
tìm...". Ừ, hay thật. Thiết tha nồng đợm trong từng câu từng chữ...
"Ngày xưa thường nghe hồn nhiên
là tôi mộng mơ thần tiên
trong ánh nắng mới ấm áp của tình bạn thân"
bước bào trường
thpt BMT, t còn đc quen bik thêm rất nhiều bạn tốt, t sẽ nhớ các bạn lắm, iu
các bạn nhiều như nước ở biển Đông! Các bạn cũng đã giúp, đã cho mình rất nhiều
trong cuộc sống!
"ngày xưa phượng rơi đầy sân
đàn ca hồn tôi nhẹ lâng
biết đâu mai đây là nơi tôi đến..."
bạn bè
ơi!Sau này dù bất cứ thế nào thì cũng phải luôn vui, khoẻ, trẻ và đừng quá
mau...già nghe! Trong công việc phải hết mình để đạt đến thắng lợi. Và hãy sống
tốt, vui, hạnh phúc với gia đình của mình! Đám cưới nhớ gọi một tiếng
nghe........!
"khi người trao niềm tin
đưa bàn tay lên trái tim mình
cho bao nhiêu đam mê vang lên lời hát...."
Hoa phượng, hoa học trò, màu hoa chia ly vẫn luôn rực rỡ
lung linh trong ánh nắng mặt trời ,như tâm hồn học sinh vẫn hồn nhiên, tinh
nghịch, phá phách, lắm chiêu... Phượng vẫn đỏ thắm, áo trắng vẫn vô tư..... vô
tư....vô tư....vui đùa bên bè bạn.....chợt đứng lại!....nhận ra rằng.... dòng
thời gian đang dần cuốn mau ngày tháng, cuốn mau đi tháng năm học trò tinh khôi!...còn lại đây là
kí ức 1 thời! nơi ghế đá, bàn học, cửa sổ, hành lang......!
hẫng!
"Lời ca còn mãi cho bạn cho tôi
tình yêu còn mãi tron trái tim này
để cuộc đời còn mãi bao nhiêu niềm vui...."
Những tình cảm rất thực, rất đậm đà khắc sâu trong từng mạch
máu, lưu chuyển qua mỗi nhịp đập của con tim và đọng lại với dòng thời
gian.....tình bạn!
"Lời ca còn mãi cho bạn cho tôi
tình yêu còn mãi tron trái tim này
từng nụ hoa còn đẹp mãi có nhau trong đời."
ước chi!
Phượng ơi xin đừng nở! ve ơi xin thôi kêu! thời gian ơi xin hãy ngừng trôi!
Được sửa bởi demon ngày 22nd May 2010, 14:41; sửa lần 5.